“Tôi cố kéo con bé ra khỏi gầm xe nhưng không được,
nó thì cứ bám chặt tay tôi cầu cứu. Tôi đã chặn phía đầu xe nhưng không
ngờ gã tài xế lại tiếp tục cán qua người cháu lần nữa… Đến giờ tôi vẫn
bị ám ảnh bởi tiếng xương con bé gãy vụn…”, cả khán phòng lặng đi trước
lời khai của nhân chứng.
Xem phần trước:[You must be registered and logged in to see this link.]Nhiều người trong phòng xử đông nghẹt, gục
đầu vào nhau khóc khi nghe anh Lê Phước Tươi, nhân chứng trong vụ án kể
lại thảm cảnh mình đã tận mắt chứng kiến. Còn bà ngoại của nạn nhân, cứ
ngẩn ngơ ngó quanh quẩn. Đôi mắt mờ đục của bà lão ráo hoảnh, thất
thần. Bà đã không còn nước mắt để khóc thương cho đứa cháu tội nghiệp
của mình.
|
Bà lão đau khổ kể về đứa cháu ngoại vắn số. Ảnh: Vũ Mai. |
Theo cáo trạng, khuya ngày
14/5/2008, Hoa (16 tuổi) trên đường về nhà đã để xảy ra va quẹt với
chiếc xe container do Đặng Hữu Anh Tuấn (25 tuổi) điều khiển. Phát hiện
sự việc, Tuấn cho xe dừng lại làm bánh xe cán qua phần đùi của nạn nhân
và mắc kẹt ở đấy. Quá đau đớn và hoảng loạn, Hoa cố vùng vẫy, kêu khóc
thảm thiết.
Thấy anh Tươi đang lao về phía
mình, Hoa đưa hai tay ra cầu cứu: “Chú ơi cứu con với”. Dù mọi người đã
cố gắng hết sức nhưng không thể kéo Hoa ra được. Còn cô bé cứ nắm chặt
tay anh Tươi trong hoảng loạn, khóc gào.
Trấn
an cô bé, anh Tươi chạy lên đằng trước, lấy xe máy của mình chắn ngang
xe container yêu cầu Tuấn phải cho xe lùi lại để cứu người. Tuy nhiên,
gã tài xế đã không làm theo mà cho xe tiến lên trước húc đổ xe máy của
anh Tươi, đồng thời làm bánh xe cán ngang qua người em Hoa khiến xương
chậu gãy nát.
Chưa dừng lại ở đó, thấy nhiều
người chạy đến kêu la, Tuấn tiếp tục cho xe lùi lại làm bánh xe cán qua
người nạn nhân lần thứ 3. Sau đó, tên tài xế mất hết tính bẻ tay lái,
lách chiếc xe máy của anh Tươi đang chắn đường, rồ ga bỏ chạy. Dù được
đưa đi cấp cứu ngay sau đó nhưng Hoa đã chết do đa chấn thương.
Run rẩy trước vành móng ngựa, những giọt nước mắt muộn mằn lăn dài trên gò má hóp của Đặng Hữu Anh Tuấn.
“Thấy mọi người đập tay vào thành xe kêu la và chắn đường trước mặt,
tưởng người nhà nạn nhân đến hành hung nên tôi sợ quá mới làm như thế”,
Tuấn lí nhí biện minh.
Tuy nhiên, lời khai này
của bị cáo đã không được HĐXX chấp nhận bởi ngay sau đó, Tuấn lại thú
nhận: “có nghe thấy anh Tươi nói lùi xe xuống để cứu người”.
Không
giấu được sự phẫn nộ, vị chủ tọa gay gắt: “Bị cáo suy nghĩ gì mà hành
động như vậy? Người ta hướng dẫn cho bị cáo cách xử lý để cứu người
nhưng bị cáo cố tình làm khác, gây ra cái chết cho nạn nhân. Lương tâm,
đạo đức của bị cáo ở đâu?”.
Cũng không kém
phần gay gắt, VKS đã đề nghị HĐXX xử phạt Đặng Hữu Anh Tuấn mức án
11-12 năm tù về tội “giết người”. Tuy nhiên, không khí phiên tòa chợt
chùng xuống khi bà ngoại của Hoa nhẹ nhàng nói: “Dù sao cháu tôi cũng
đã mất rồi. Xin tòa hãy giảm bớt nỗi đau mà giảm nhẹ hình phạt cho cậu
ấy. Tôi tin cậu ấy cũng hối hận nhiều lắm”.
|
Tuấn bị giải về trại giam. Ảnh: Vũ Mai. |
Giờ nghị án, bà lão nhỏ thó ngồi
lặng lẽ trên băng ghế ngoài hành lang phòng xử. “Tôi tưởng cuộc đời
mình đã khổ nhưng ngẫm lại thấy cháu tôi còn khổ hơn…”, bà bắt đầu câu
chuyện bằng giọng nghẹn ứ, chẳng màng đến những ánh mắt thương cảm của
những người xung quanh.
Theo lời kể của bà, do
hoàn cảnh khó khăn, mẹ Hoa cùng bạn bè đi bán lẻ ma túy rồi rơi vào
vòng tù tội từ hơn 10 năm trước. Thấy hai chị em Hoa bơ vơ khi bố chúng
mải làm phụ hồ ở những công trình xa, bà thương quá nên đem về sống
chung trong căn nhà chưa đến 3 m2.
Những
ngày còn khỏe, bà dắt các cháu lang thang khắp nơi nhặt phế liệu để đắp
đổi qua ngày. Nhưng mấy năm nay bà đổ bệnh, Hoa phải đi làm mướn để
kiếm tiền nuôi bà và em. Thấy mấy đứa bạn rủ làm phục vụ quán cà phê
được nhiều tiền hơn nên nó đã xin qua đó làm. Chưa dư dả được đồng nào
thì phải bỏ mạng trong vụ tai nạn trên.
“Không
có tiền làm đám tang cho cháu, tôi phải đi vay góp từng ít một. Thấy
căn nhà nhỏ không để vừa chiếc quan tài, địa phương phải cho mượn trụ
sở dân phòng làm nơi cho cháu nằm nghỉ. Tội nghiệp nó quá…”, lần đầu
tiên từ đầu phiên xử, bà lão khóc. Xung quanh, nhiều ánh mắt cũng đỏ
hoe.
Ngày 24/3, HĐXX cho rằng hành vi phạm tội
của Đặng Hữu Anh Tuấn rất nguy hiểm, gây hậu quả đặc biệt nghiệm trọng
và gây hoang mang dư luận. Tuy nhiên, bị cáo có nhân thân tốt, đã bồi
thường một phần cho gia đình nạn nhân, phía bị hại cũng có một phần lỗi
vì điều khiển xe không có giấy phép và tha thiết xin giảm án cho bị
cáo… nên TAND TP HCM đã tuyên phạt Tuấn mức án 8 năm về tội “giết
người” và bồi thường 75 triệu đồng cho gia đình nạn nhân.
Trao đổi với PV, luật gia Nguyễn Thị Phụng Công, người bảo vệ quyền lợi cho gia đình Hoa cho biết sẽ không kháng cáo bản án vì gia đình cũng không muốn truy cứu đến cùng hành vi phạm tội của bị cáo. Điều bà băn khoăn nhất chính là những khó khăn về kinh tế mà gia đình Hoa đang phải gánh chịu từ cái chết của em. Cuộc sống của họ đã quá khốn cùng, nay phải chịu cảnh người ta đến nhà đòi món nợ từ chi phí mai táng cho Hoa. Nhưng theo quan điểm của luật gia, bị cáo cho rằng do quá hoảng sợ nên điều khiển xe nhiều lần cán qua người em Hoa là không thể chấp nhận được. Trên nguyên tắc đạo đức người lái xe không cho phép làm như vậy, nhất là quá trình học tập và thực hành để lấy bằng lái xe. Hơn nữa, hồ sơ vụ án không thể hiện bị cáo hoảng sợ. Còn theo kiểm sát viên Trương Văn Tuấn, người giữ quyền công tố trong phiên tòa, mức án mà HĐXX đã áp dụng với bị cáo thấp hơn so với đề nghị của ông trước đó vì tại phiên tòa có thêm tình tiết như: gia đình bị cáo tự nguyện bồi thường thêm cho gia đình nạn nhân và được họ tha thiết xin giảm án… Đây là những căn cứ để tòa xem xét và quyết định mức án trên. Do vậy, ông cũng đang cân nhắc việc đề nghị lãnh đạo kháng nghị theo hướng tăng hình phạt với bị cáo.
|